Quả nhiên, đến tận nơi mục sở thị thì thấy tiệm “bún riêu chị Huyền” đắt hàng thật. Mở mỗi buổi sáng thôi song chỉ tầm 9h là đã lục tục dọn hàng vì bán hết veo rồi. Tới đây, khách phải chịu khó khom lưng, ngồi nhấp nhổm với mấy chiếc ghế nhựa con con nhưng gương mặt ai cũng có vẻ “thỏa mãn” lắm. Chắc hẳn là nhờ những bát bún riêu ấy.
Có lẽ riêu cua của quán này xịn và nguyên chất thật nên khách ăn mới có thói quen gọi một bát “đặc sản nhiều riêu”. Chỉ nhìn những “tảng” riêu cua được cô chủ quán khéo léo xếp lên mặt tô bún thôi, người ta đã thấy nó đáng đồng tiền bát gạo. Riêu "xịn" nên nước canh cũng rất ngọt. Nếu đã “xông pha” nhiều quán xá, bạn sẽ có dịp so sánh và dễ dàng nhận ra nước canh riêu của ở đây dậy mùi cũng như đậm đà hơn hẳn. Thế nên có bị “chém” 30.000 đồng/bát người ta cũng thấy bõ. Hơn nữa, ăn xong “bát đặc sản nhiều riêu”, không ít người lửng dạ, đến trưa vẫn thấy vị riêu cua cứ vảng vất trên đầu lưỡi.Ngoài ra, tiệm này còn một ưu điểm nữa là sạch sẽ, tinh tươm, từ lọ giấm, bát ớt đến cọng rau, đôi đũa. Có lẽ, điểm trừ duy nhất của quán chính là giá cả. Vẫn không ít thực khách khái tính phàn nàn: “Ngon thì có ngon nhưng vẫn chỉ là bún riêu thôi mà, lại quán vỉa hè nữa, bán đắt vô lý quá!”. Bởi vậy, có "xắt ra miếng" hay "vô lý" cũng còn tùy cảm nhận riêng của mỗi người.
Theo Infonet
Tổng hợp & BT: Kim Bình (NauNgon.com)